Vào đầu thế kỷ 20, hộ chiếu đã không còn là điều thiết yếu đối với các chuyến du lịch xuyên biên giới nữa. Mọi người có thể đến bất cứ nơi nào họ muốn và gần như là không cần bất kỳ sự cho phép nào từ cơ quan chính phủ để được đi du lịch khắp các nước. Nhưng rõ ràng, đó không phải là cách mà hộ chiếu được sử dụng như ngày nay!
Ngày nay, chính phủ các nước sử dụng hộ chiếu để tư liệu hóa và kiểm soát công dân và những người nhập cảnh vào nước họ. Hộ chiếu đã trở thành một mắc xích liên kết với danh tính của công dân. Một yếu tố quan trọng khiến mọi người cân nhắc việc có hộ chiếu thứ hai là nó cho phép bạn đầu tư, giao dịch ngân hàng, du lịch, sinh sống và kinh doanh ở những nơi mà bạn không quyền nếu không phải là công dân.
Quốc tịch thứ hai đang ngày càng trở nên phổ biến hơn. Vào cuối năm 2015, hơn 20 quốc gia hiện đang cung cấp quyền công dân bằng các chương trình đầu tư. Hầu hết trong số này là ở châu Âu và vịnh Caribbean.
Quốc tịch thứ hai còn được biết đến là ''Công dân toàn cầu'', các chương trình này ban đầu chỉ nhằm vào các cá nhân có giá trị tài sản cao (HNWIs) và các cá nhân có giá trị tài sản cực cao (UHNWIs).
Nhưng trong tình hình bất ổn về kinh tế và chính trị trên thế giới như ngày nay, hạn chế đi lại giữa các quốc gia và vì nhiều lý do khác, ngày càng nhiều người từ mọi tầng lớp khác nhau như những người độc thân, các cặp vợ chồng trẻ cũng như gia đình trẻ, người về hưu, tầng lớp trung lưu, các nhà đầu tư và các giám đốc điều hành , là những người đang bày tỏ sự quan tâm tới Công dân toàn cầu và sẵn sàng đóng góp tài chính và các khoản đầu tư cần thiết để phục vụ điều đó.
Có nhiều lý do khác nhau khiến một cá nhân muốn tìm kiếm quốc tịch thứ hai bao gồm, nhưng không giới hạn bởi các điều sau:
Địa điểm là một yếu tố quan trọng để quyết định nên tham gia vào hộ chiếu của quốc gia nào. Mỗi quốc gia đều có phúc lợi riêng, tùy thuộc vào đời sống, doanh nghiệp của bạn và các yếu tố quyết định khác.
Khoảng 60% các ứng viên đăng ký quốc tịch kép trong Chương trình Nhà đầu tư Cá nhân Malta đến từ các quốc gia ở Trung Đông. Một lời giải thích khả dĩ cho điều này là Trung Đông có tỷ lệ cá nhân có giá trị tài sản cực cao UHNW là giới nhà giàu và các tỷ phú (40%), nhiều hơn bất kỳ khu vực nào trên thế giới.
Các tỷ phú có tỷ lệ tìm kiếm khả năng làm công dân toàn cầu cao gấp năm lần, vì họ có nhiều giá trị thặng dư hơn và chi phí để có được nó cũng thấp hơn nếu như so sánh với khối tài sản khổng lồ của họ.